“Phải nói là ngoại hình, đúng là có nét giống chúng ta, nhưng nhìn sao vẫn thấy không thuận mắt.”
Thời Đại Tráng nhấp nhấp miệng:
“Mềm yếu quá, từ đầu tới cuối chỉ nói được vài câu, còn lại toàn khóc lóc. Nhìn mà bực cả mình.”
Dù Lan Đình suốt ngày mắng mỏ, tay chân cũng chẳng nể nang, nhưng ở bên cô, họ vẫn thấy thoải mái hơn. Giọng nói của Lan Đình lúc nào cũng to rõ, dứt khoát.
Vương Đào bĩu môi:
“Cũng chẳng hiểu nhà giàu dạy con kiểu gì. Nhìn Cố Cảnh Hoài nhà họ cũng đâu có như vậy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT