Đó không ai khác chính là Chu Vĩ, kẻ từng đưa họ đến đây.
Vương Đào ngớ người, đầu óc trống rỗng, bao suy nghĩ thoáng qua rồi chỉ bật ra một câu:
"Tôi... chúng tôi lại phải đi đâu làm việc nữa sao?"
Chu Vĩ vẫn giữ thái độ điềm tĩnh, phong thái lịch lãm như chưa từng nhìn thấy vẻ nhếch nhác của họ, ôn tồn đáp: "Bắc Kinh."
Thật sự là rất nhếch nhác.
Lúc này, Vương Đào đã khác xưa hoàn toàn. Mái tóc khô xơ và rối bù được buộc vội phía sau bằng một sợi dây chun, thân hình gầy gò, đôi môi khô nứt nẻ, làn da vàng vọt như sáp. Bà mặc một chiếc áo thun xanh đã bạc màu, loang lổ những vết dầu mỡ, còn ống quần dính đầy bụi than.
Vương Đào đứng ngẩn người một lúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT