Lan Đình xoa đầu cậu: “Chị cũng thấy hơi không nỡ xa em.” 
Thời Đại Tráng và Vương Đào: !!! 
Lời này nghe quen lắm. 
Lúc họ mới chuyển tới thành phố, cô cũng nói y hệt. 
Thời Nguyên Bảo cười tươi như hoa: “Vậy chị, cho em theo với, em sẽ không đi học nữa, ở nhà nấu cơm cho chị.” 
Cậu đập tay lên ngực, đầy tự hào: “Chị biết không, lúc chị không ở nhà, em với bố thay phiên nhau nấu ăn. Mà cơm em nấu còn ngon hơn bố!” 
Vương Đào nhướn mày, nhưng cũng mặc kệ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play