Cố Triều vội vã trở về khách sạn, đúng lúc nhìn thấy Lan Đình đang dìu Chu Duệ Minh từ trên bậc thang đi xuống. Đôi mắt ông tràn đầy xúc động, nhưng ngay sau đó, như chợt nhớ ra điều gì, ông kiềm chế cảm xúc, cố giả vờ như không quen biết mà chỉ lặng lẽ đi theo phía sau họ.
Hôm nay, Lan Đình mặc một chiếc sườn xám màu vàng nhạt với hoa văn chìm trang nhã. Mái tóc đen nhánh được búi gọn bằng một chiếc trâm ngọc, trên trâm ngọc còn đính những dải tua rua nhỏ xinh xắn, lay động nhẹ nhàng theo mỗi cử chỉ của cô. Trên cổ tay, cô đeo một chiếc vòng ngọc, nụ cười dịu dàng nở trên môi khi cô trò chuyện với Chu Tễ Bạch đang đi bên cạnh.
Cố Triều lặng người, trong lòng không khỏi dâng lên một dòng cảm xúc ấm áp.
Đó là… con gái ông.
Ông lặp đi lặp lại điều đó trong lòng, ánh mắt dán chặt vào Lan Đình, từng bước lặng lẽ theo sau họ. Ông nghe thấy tiếng Lan Đình vui vẻ gọi Chu Duệ Minh là “ông nội,” và cả tiếng Thời Nguyên Bảo hồn nhiên gọi cô là “chị.”
Cố Triều bước đi, trong lòng cẩn thận khắc ghi từng đường nét của Lan Đình. Con gái ông lớn lên thật rạng rỡ, thật nổi bật. Một niềm tự hào âm thầm trào dâng trong ông, khó mà kìm nén được.
Khoảnh khắc đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play