Cô bé nói với vẻ nghiêm túc: “Sau này nếu mình thất nghiệp hoặc không có tiền, có khi mình sẽ bán chữ ký của bạn để sống qua ngày.”
Lan Đình bật cười khanh khách, nụ cười rạng rỡ như ánh nắng khiến Tưởng Văn Ân không khỏi lóa mắt: “Được, bạn cần bao nhiêu mình sẽ ký cho bạn bấy nhiêu.”
Mắt Tưởng Văn Ân sáng rỡ: “Cảm ơn đại ca!”
Hai người cười nói vui vẻ, bầu không khí trong lớp cũng thoải mái hơn, bởi ngày mai đã là thứ Bảy – cuối cùng cũng được nghỉ ngơi một chút.
...
Thời gian đi học dường như trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến ngày nghỉ.
Cả lớp như những chú chim sổ lồng, vui vẻ ùa ra khỏi lớp, vừa chạy vừa reo hò.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play