Giờ thì hay rồi, ý tưởng ấy tan thành mây khói.
Vừa nhào bột, Vương Đào vừa thở dài thườn thượt.
Lan Đình thì chẳng buồn để ý đến những tính toán của bà.
Thời Nguyên Bảo cũng không vui vẻ gì. Nghĩ đến chuyện trưa không được về ăn cơm với chị, cậu bé cúi gằm mặt, thỉnh thoảng lại len lén nhìn Lan Đình, cả người cứ như cái đuôi nhỏ, dính chặt lấy chị.
Lan Đình nhíu mày:
“Đi học là như vậy. Trước đây em cũng ngoan ngoãn ở nhà chờ chị về. Giờ chỉ là đổi sang một chỗ khác thôi.”
Trước kia, những ngày ở nhà chờ Lan Đình về, Thời Nguyên Bảo không thấy có gì đáng nói, một phần vì cậu còn nhỏ, một phần vì hai chị em chưa thân thiết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT