Lan Đình lạnh mặt: “Đúng vậy. Cũng vừa hay, từ giờ chi phí trong nhà do mẹ lo liệu hết.”
Ầm!
Như sét đánh ngang tai, trái tim đang phấn khởi của Vương Đào lập tức chìm xuống. Giống như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt. Nụ cười cứng đờ trên môi bà, giọng run rẩy: “Lan Đình, nhưng tiền lương của mẹ…”
Lan Đình nhướng mày: “Tiền lương thì sao?”
Vương Đào há hốc miệng, trong lòng đầy ấm ức. Lương của bà còn chưa được cầm nóng tay, giờ lại bắt bà làm hai công việc, còn phải bù tiền chi tiêu. Sao số bà khổ thế này!
Thời Đại Tráng ngồi bên cạnh nghe vậy thì khóe miệng giật giật. Nhưng nghĩ kỹ lại, ông cũng làm hai việc, mà lương chẳng thấy đâu, ít nhất Vương Đào còn được giữ tiền trong tay.
Nghĩ thế, ông liền lên tiếng: “Đúng rồi, lương là để cả nhà dùng. Bây giờ bà kiếm thêm là để dành riêng đấy, sao mà giống nhau được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play