Vương Đào sững người, mắt mở to như muốn rớt ra ngoài.
Trời đất ơi!
Viết thế này còn không bằng chữ viết bằng bút chì của cậu!
Thời Nguyên Bảo ngẩng đầu, chu môi đầy bất mãn: “Bút này mềm quá, không theo ý của con!”
Rõ ràng không phải lỗi của cậu.
Vương Đào quay sang nhìn thầy giáo, ánh mắt đầy chất vấn. Thầy Trịnh cười nhã nhặn, trấn an: “Trẻ con mới học viết chữ bằng bút lông thì đều như vậy cả. Quan trọng là kiên trì, chắc chắn sẽ tiến bộ.”
Anh ấy dừng lại một chút, rồi nghiêm túc khen ngợi: “Nguyên Bảo ngồi học ngoan thế này là hơn rất nhiều người mới học rồi. Làm thầy cô và phụ huynh thì càng phải kiên nhẫn dạy dỗ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play