Vương Đào thở dài một hơi thật sâu, cuối cùng chọn cách nằm úp sấp bất động trên giường. Bà đã thử đủ cách, và nhận ra nằm như vậy thì bớt đau hơn, vì vết thương ở lưng là nhiều nhất.
Bà khép hờ mắt, lại dài giọng thở dài lần nữa.
Thời Đại Tráng thì đã mệt rũ, mí mắt sụp xuống. Cuối cùng, ông cũng tìm được một tư thế thoải mái hơn, mắt mơ màng chuẩn bị chìm vào giấc ngủ. Nhưng Vương Đào thì cứ như cái ấm nước đang sôi, thở dài liên tục, lúc ngắn lúc dài, khiến ông không thể chịu được.
Thời Đại Tráng bực mình quay đầu lại, gắt:
"Bà làm gì vậy? Thở dài thườn thượt như cái ấm nước sôi, muốn ngủ hay không đây hả?"
Vương Đào vừa đau vừa tức, đáp lại:
"Tôi cũng muốn ngủ lắm chứ! Nhưng đau quá, làm sao mà ngủ nổi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play