anh luôn xem Lan Đình như em gái, nhưng rõ ràng cô có chút lạnh nhạt với anh.
Anh thầm nghĩ, có lẽ sau này nên qua đây thường xuyên hơn.
Chu Tễ Bạch nhìn về phía sảnh lớn, nơi Vương Đào và Thời Nguyên Bảo đang bận rộn, rồi nói: “Phải rồi, sau khi nhà cửa phá dỡ mà chưa xây xong, anh đã tìm cho mọi người một chỗ ở. Lúc đó em còn đi học, nếu phải về quê thì bất tiện quá.”
Về chuyện ở nội trú, sau khi xem xét điều kiện ở trường, Chu Tễ Bạch đã bỏ ngay ý định đó. Phòng ở trường vừa nhỏ, vừa đông người, chắc chắn Lan Đình không thể quen được.
Anh nghiêm túc nhìn cô, nói: “Em không được từ chối đâu đấy. Em đã cứu anh, nếu ngay cả chuyện nhỏ này anh cũng không giúp được thì anh phải xấu hổ chết mất.”
Lan Đình gật đầu: “Chuyện này thì em sẽ không khách sáo với anh đâu!”
Cô chẳng đời nào chịu ở nội trú. Điều kiện không thoải mái đã đành, nếu cô ở trường cả ngày, vậy Thời Đại Tráng và Vương Đào chẳng phải sẽ không ai quản, tha hồ mà nghịch ngợm sao? Thế thì làm sao được!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT