Lần trước ông trốn việc về trễ mười mấy phút, tối đó liền bị Lan Đình quất hai roi vào bắp chân.
Hôm ấy, Vương Đào đứng bên cạnh cười hả hê, “Nhà bao nhiêu việc mà anh còn lười biếng, đến Thời Nguyên Bảo còn làm việc, vậy mà anh lại đủng đỉnh dạo chơi trên đường.”
Bà không cam tâm khi mình phải tất bật từ sáng đến tối, còn Thời Đại Tráng, cái tên đàn ông vô tích sự này, ở nhà máy thì ăn ngon uống khỏe, lại còn có thời gian trốn việc, đừng tưởng bà không biết, dạo này ông ở nhà máy rảnh rỗi đến mức chẳng còn việc gì làm.
Thời tiết quá nóng, nhiều máy móc ở nhà máy đều rất dễ hỏng, không dám hoạt động quá nhiều nên công nhân cũng đỡ việc hơn.
Thời Đại Tráng dù giận cũng không dám nói, từ hôm đó về sau, tan làm là ông không dám nhởn nhơ nữa.
Về đến nhà.
Vừa kịp giờ cao điểm buổi tối ở tiệm ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play