Chương 7: Cậu ta là con tin được nước Tống gửi tới năm năm trước.
Người đẹp mà Lâm Phi Lộc gặp qua không đến một nghìn thì cũng tới chín trăm. Kiếp trước miễn bàn đến, sau khi tới Đại Lâm này cô thấy trong hậu cung dù là cung nữ nhỏ nhoi thôi mặt cũng đã có nét rồi, chẳng cần tính phi tần, hoàng tử.
Là một người u mê sắc đẹp, mắt nhìn của cô cũng khá cao, nhưng dù thế thì cô vẫn bị nhan sắc của cậu thiếu niên mới tầm mười một, mười hai tuổi này làm cho kinh ngạc.
Như thể khi Nữ Oa tạo ra nhân loại đều nặn người ta qua loa bằng bùn thôi, còn riêng cậu ta lại được nâng niu trên tay điểm từng nét vẽ. Thêm một nét thì đậm, bớt một nét lại nhạt nhòa, vẻ đẹp cân đối, đẹp đẽ nhưng không nữ tính, vừa thuần khiết lại chẳng kém phần trân quý.
Bóng trúc la đà, ánh sáng tản ra xuống người cậu trên nhiều sắc độ, tựa như trăng trên trời tuyết trên mặt đất, nhìn thế nào cũng không giống người thật.
Trước đây cô từng đọc một bài thơ Tô Thức, viết rằng:
“Công tử chỉ ứng kiến họa
Thử trung ngã độc tri tân
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT