Biểu cảm của Khương Lưu Huỳnh lập tức đông cứng lại, cô đứng yên bất động như một bức tượng.
“Anh nói… người mua bức tranh đó là người Nhật? Cô ta còn nói… muốn đến tìm tôi?”
Cô chần chừ hỏi lại, lúc nói đến ba chữ “người Nhật”, theo phản xạ liền ngẩng đầu nhìn về phía người phụ nữ đang đứng trước cửa.
Ánh mắt của đối phương dường như từ đầu đến giờ vẫn dán chặt vào Khương Lưu Huỳnh, đúng lúc cô ngẩng lên thì tầm mắt hai người giao nhau.
Khương Lưu Huỳnh có thị lực rất tốt, qua kính râm vẫn nhìn rõ được ánh nhìn đầy ý lấy lòng trong mắt đối phương, và cả vùng quanh mắt phải đầy sẹo kia.
Thảo nào cô ta đeo kính râm.
Đang suy nghĩ thì,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT