Vậy nên… đây chính là lý do vì sao Karl cứ ngồi yên trên ghế không nhúc nhích?
Thấy cậu không trả lời, Khương Lưu Huỳnh liền đưa tay định vén ống quần của cậu lên, nhưng mới vén được một nửa đã bị Karl giữ tay lại.
“Đừng.”
Thật ra Karl cũng không hiểu vì sao mình lại không muốn cô thấy vết thương, như thể là phản ứng theo bản năng vậy.
“Cô nên đi đi…”
“Tại sao? Tôi là bác sĩ mà.”
Khương Lưu Huỳnh chỉ với hai câu đã chặn họng Karl, rồi mạnh mẽ kéo ống quần cậu thiếu niên lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT