“Ưm——”
Khương Lưu Huỳnh nhíu mày vì đau, do không có bất kỳ mảnh vải dư nào để xé ra băng vết thương, cô chỉ có thể dùng tay che lại, nhưng cách cầm m.á.u này gần như vô dụng — chừng nào viên đạn còn ở trong cơ thể, vết thương sẽ không thể lành lại, cho dù cô có khả năng tự hồi phục phi thường đến đâu.
Ý thức được điều đó, Khương Lưu Huỳnh khẽ thở dài giễu cợt bản thân:
“Lúc cần thì lại chẳng dùng được…”
Trừ khi… cô nghĩ cách lấy viên đạn ra.
Nhưng vấn đề là viên đạn lại nằm sau lưng.
Khương Lưu Huỳnh hít sâu một hơi, từ từ đứng dậy, ngoái đầu nhìn ngọn lửa phía xa – so với lúc nãy thì đã nhỏ đi rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT