Mọi người trong phòng live stream vẫn chưa thấy bóng dáng của Khương Lưu Huỳnh đâu. Nhìn cảnh cả nhà này giả lả, khách sáo một cách giả tạo khiến họ phát ngán, đến mức suýt nữa nôn cả bữa trưa ra.
Không đúng, tính ra thì họ hình như…
[Trời ạ, tôi quên ăn mất! Mải xem quá quên cả ăn luôn!]
[Tức đến no rồi! Bà cụ này cũng cạn lời thật đấy, đến giờ vẫn không hỏi cháu gái mình một câu nào sao? Còn có thể để một người ngoài mặt dày gọi mình là ‘bà ngoại’ nữa chứ, đỉnh thật!]
Lúc này, Khương Oản Oản lập tức đổi sắc mặt. Vừa nãy còn nguyền rủa người ta c.h.ế.t đi, giờ đã ngọt ngào nhào lên phía trước:
“Bà ngoại, lâu lắm rồi con chưa gặp bà! Hôm nay là ngày gì mà bà lại đến vậy ạ?”
Nhưng Khương Thục không phải kiểu người dễ bị dỗ dành. Bà chỉ liếc cô ta một cái rồi dời mắt đi, không thèm nói chuyện với bất cứ ai, rõ ràng là không muốn để ý đến cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play