Bạch Ly hít sâu một hơi, sau đó gật đầu.
Rơi vào mắt Khương Oản Oản, hành động này chính là sự khẳng định của anh đối với tấm lòng mà cô ta dành cho anh! Khoảnh khắc này cô ta vui vẻ bao nhiêu thì ngay sau đó, khi nghe lời Bạch Ly nói, cô ta lại hối hận bấy nhiêu.
Chỉ thấy anh nghiêm túc gỡ bàn tay đang níu lấy áo mình của Khương Oản Oản ra, rồi thản nhiên nói:
“Tôi thấy cô nói đúng, không nên đuổi Lưu Huỳnh đi. Dù sao đây cũng là nhà của cô ấy. Người đáng ra phải đi là cô mới đúng. Hay là để tôi nói với chú Khương một tiếng, chọn ngày chi bằng làm ngay, hôm nay cô dọn đi luôn nhé? Đúng lúc cô ấy cũng sắp về rồi, nếu thấy cô rời đi, biết đâu cô ấy sẽ không còn muốn hại em trai cô nữa.”
Cái… cái gì???
Khương Oản Oản sững sờ, không thể tin vào mắt mình mà nhìn người đàn ông trước mặt.
Là ảo giác của cô sao? Sao cô lại cảm thấy… anh Bạch thay đổi rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT