Trên màn hình vẫn đang phát tiếp.
Khương Lưu Huỳnh đã bị điện giật ngã gục xuống đất, chỉ còn chút hơi thở yếu ớt. Cô chỉ có thể nghe thấy Bạch Hoài Sơn từ tốn nói với mình:
“Con chip trong cơ thể cô có thể bất cứ lúc nào cho tôi biết cô ở đâu, đã làm gì, hay thậm chí là đang nghĩ gì. Vì vậy… đừng tưởng rằng thay đổi cách thức lần này thì tôi sẽ không biết.”
Từng lời nói của người đàn ông như những lưỡi d.a.o sắc bén ném về phía họ.
[Trong cơ thể của Khương Lưu Huỳnh còn bị cấy chip ư? Điều này khác gì đối xử với cô ấy như một con vật? Thật sự chẳng coi cô ấy là con người!]
[Tội nghiệp quá, hu hu hu, tôi sắp khóc nữa rồi. Chỉ nghe đến việc cấy chip thôi là đã hình dung ra việc phải rạch da cô ấy ra để cấy vào, chắc chắn rất đau đớn!]
Bạch Hoài Sơn nói xong liền cúi xuống quan sát cô gái vẫn đang t/r/ầ/n t/r/u/ồ/n/g, như thể đang đánh giá một món đồ vật. Không hề có chút cảm xúc dư thừa nào, vì trong mắt ông ta, ngoại hình của Khương Lưu Huỳnh chẳng khác gì các mẫu thí nghiệm khác. Cô cũng chẳng khác gì phiên bản trước của chính mình, ngoại trừ việc cơ thể cô…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play