“Ha, cái thằng con trai vô dụng của cô, dù không bị người ta lừa thì cũng chẳng làm nên trò trống gì đâu.”
Đây là lần đầu tiên Khương Chấn Thiên không đứng về phía Vương Quyên. Trước đây, dù Khương Diễm học hành kém cỏi hay có gây mâu thuẫn với hai anh trai, ông ta vẫn sẽ đứng ra bảo rằng: “A Diễm còn nhỏ, mọi người phải nhường nó.” Nhưng bây giờ lại bảo là… “vô dụng hết thuốc chữa”?
Vậy chẳng phải công ty thật sự không còn phần của A Diễm nữa sao!
“Chồng ơi! Khi anh cưới em, anh đâu có nói với em như vậy! Hức hức… Khi em mang thai A Diễm, em đã nói rồi, nếu anh không nhận thằng bé thì em sẽ không sinh nó ra!”
“Là anh nói, chỉ cần là con trai thì nhất định phải được sinh ra! Giờ anh lại… lại muốn bỏ rơi mẹ con em sao! Hức hức… Em không nên tin lời anh…”
Khương Chấn Thiên càng nghe càng thấy phiền, chậm rãi vặn nhỏ âm lượng.
Vương Quyên cứ lặp đi lặp lại hai câu đó, trong lòng đang thầm nghi ngờ vì sao lần này Khương Chấn Thiên không chiều ý mình như trước, thì ông ta nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT