Cho đến khi thời gian đếm ngược kết nối kết thúc, Khương Lưu Huỳnh vẫn không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ lắng nghe.
Hành động này đương nhiên đã gây ra không ít tranh cãi:
[Khương Lưu Huỳnh thật vô lễ, để người ta nói một mình, thái độ thì lạnh lùng, cứ như chúng ta nợ cô ta vậy.]
[Nói thế nào nhỉ… Người ta đã trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, tâm trạng và tính cách chắc chắn sẽ thay đổi. Làm sao còn có thể như trước đây, kiểu như “Thế giới dùng nỗi đau hôn tôi, tôi dùng bài ca đáp lại”?]
[Vô lễ là vô lễ, đừng kiếm cớ. Mấy người trẻ tuổi bây giờ cứ hay viện cớ nào là tự kỷ, nào là trầm cảm, đánh cho một trận xem còn dám không quan tâm người khác nữa không.]
Khương Tư Niên: [Các người dám chửi em gái tôi, tin không, tôi khiến các người phá sản ngay bây giờ? Huỳnh Huỳnh là em gái tôi! Dù có bị tự kỷ thì sao? Liên quan gì đến các người? Các người có tư cách gì mà lên tiếng?]
Gõ xong đoạn này, Khương Tư Niên lại tiếp tục điên cuồng nhắn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play