Bà lão kéo cô gái trẻ đứng gần thêm một bước nói: “Ôi chao, cháu đẹp trai quá! Cháu có bạn gái chưa?”
Lục Trạch Dân sững lại, thấy ánh mắt Tống Ngọc Lan dường như ánh lên vẻ thích thú, anh nhoẻn miệng cười nhẹ, rồi nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt như đang cầu cứu.
Tống Ngọc Lan quay đầu đi, cô không định xen vào chuyện này. Nào ngờ Lục Trạch Dân lại giơ tay chỉ về phía cô: “Cô ấy chính là bạn gái cháu.”
Bà lão và cô gái trẻ nhìn theo hướng tay chỉ của Lục Trạch Dân. Dù bị chiếc khăn đen che kín mặt, chỉ lộ ra đôi mắt, nhưng chỉ cần nhìn đôi mắt đó cũng đủ biết cô gái này rất đẹp.
Bà lão lịch sự hỏi: “Cháu gái, cậu này thực sự là bạn trai cháu à?”
Tống Ngọc Lan định lắc đầu, nhưng Lục Trạch Dân đã nhanh chóng đáp lời: “Bà nghĩ bọn cháu đang lừa bà sao? Đương nhiên là bạn gái cháu rồi.”
Tống Ngọc Lan nhớ rằng thời điểm này xã hội rất nghiêm khắc với những vấn đề liên quan đến quan hệ nam nữ. Tội danh “lưu manh” không phải chuyện đùa, ở nơi công cộng, ngoài những cặp đôi chính thức thì việc hai người khác giới tiếp xúc quá gần cũng có thể bị chỉ trích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT