Anh quá trực tiếp, quá táo bạo, mới lần đầu gặp mặt mà đã không ngần ngại bày tỏ sự thích thú với cô. Nhưng rõ ràng anh chỉ thích khuôn mặt này của cô, mà rồi sẽ có ngày khuôn mặt này già đi. Huống chi trong cuốn tiểu thuyết cô từng đọc thì không hề có nhân vật nào tên Lục Trạch Dân.
Vì đối với cô, Lục Trạch Dân là một người hoàn toàn xa lạ. Cô sẽ không mạo hiểm đặt cược tương lai của mình cho một người xa lạ, mục tiêu của cô là kiếm tiền và sống cuộc sống thật tốt.
Đó là bài học lớn nhất mà Tống Ngọc Lan rút ra sau 45 năm sống ở kiếp trước.
Thấy Tống Ngọc Lan tỏ thái độ, Bà nội Tống cũng không ép buộc nữa, chỉ kéo Lục Trạch Dân và Chu Thế Văn ngồi trò chuyện.
Lưu Xuân và Tống Đại Cường thì trở về toa tàu của mình để nghỉ ngơi.
Thỉnh thoảng Lục Trạch Dân lại liếc nhìn Tống Ngọc Lan đang nằm giả vờ ngủ, trong khi bà nội Tống không ngừng tra hỏi về gia đình hai người.
“Thế Văn, Trạch Dân, nhà các cháu ở đâu?” Bà nội Tống hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT