“Cô...” Mẹ Triệu chưa kịp nói hết câu thì đã bị lão thôn trưởng lườm một cái.
“Số tiền này là phải trả!” Vương Phân từ trong đám đông lớn giọng nói.
Ngay lập tức, dân làng bắt đầu đồng tình.
Mẹ Triệu ngồi phịch xuống ghế, trong lòng nghĩ mình đến để đòi tiền, vậy mà giờ lại phải trả tiền?
Ba Triệu cũng không vui vẻ gì, nhưng ông ta quay sang Tống Ngọc Lan, nở một nụ cười hiền hậu: “Ngọc Lan à, cháu cũng biết nhà bác khó khăn. Kiến Quốc đang ở quân đội, tiền lương ít ỏi, bác cũng đã vay nợ để chữa trị cho Triệu Hoa rồi, thực sự không có đủ 70 đồng...”
Tống Ngọc Lan thở dài, giơ tay lên và nhún vai, giả vờ khó xử nói: “Bác Triệu, tôi hiểu hoàn cảnh nhà bác. Nhưng vừa nãy bác gái còn đòi nhà tôi 500 đồng. Giờ tôi chỉ đòi 70 đồng, chẳng lẽ là quá đáng sao?”
Dân làng lại tiếp tục lên tiếng chỉ trích nhà họ Triệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play