“Trang Dương là cháu trai của trưởng thôn làng bên, học cùng lớp với cháu. Triệu Hoa thích Trang Dương, nhưng nghe đồn rằng Trang Dương thích cháu, thế nên cô ta mới hẹn cháu ra bờ sông để nói chuyện về cậu ấy...”
“Cô bịa đặt!” Triệu Hoa vội vàng chen ngang. Danh tiếng của cô ta đã sắp sụp đổ, nếu Tống Ngọc Lan tiếp tục nói thì cô ta sẽ không còn mặt mũi nào mà ở lại thôn Kim Trúc nữa.
“Tôi bịa đặt cái gì? Cô nói rõ thử xem!” Tống Ngọc Lan quay sang nhìn Triệu Hoa, rồi đưa mảnh giấy cho lão thôn trưởng: “Ông thôn trưởng, đây là mảnh giấy hẹn gặp, nếu ông so sánh nét chữ thì sẽ biết ngay.”
Lão thôn trưởng xem xét mảnh giấy một lúc, rồi nhìn cả Tống Ngọc Lan và Triệu Hoa, trong đầu đã có kết luận: “Gia đình nhà họ Triệu, hiện giờ là thời gian phía Tống gia phát biểu. Nếu các người có gì muốn nói thì đợi nói sau.”
Lão thôn trưởng đã lên tiếng, ba Triệu vội kéo Triệu Hoa lại và nói nhỏ: “Im miệng lại!”
“Cha!” Triệu Hoa gấp gáp, lo lắng nhìn cha mình.
Tống Ngọc Lan không quan tâm đến phản ứng của gia đình nhà họ Triệu, cô kể lại việc Triệu Hoa đã đẩy cô xuống sông như thế nào, rồi nhìn về phía dân làng: “Các cô chú, các bác, hôm đó có không ít người chứng kiến. Những gì cháu nói đều là sự thật, không hề thêm thắt. Cháu bị rơi xuống nước hai lần đều vì Triệu Hoa, mọi người đều đã thấy rõ tình hình hôm đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT