Thấy biểu cảm của Tống Ngọc Lan, nhân viên bán hàng cười khẩy đầy khinh bỉ: “Không mua nổi thì đừng nhìn, đi đi.”
Bà nội Tống lập tức xắn tay áo lên sẵn sàng cãi lại, nhưng Tống Ngọc Lan đã nhanh chóng kéo bà lại, ánh mắt cô sáng rực và trên môi nở nụ cười không thể che giấu.
Bà nội nhìn cháu gái với vẻ không hiểu. Sao nhân viên mắng cháu mình mà cháu mình lại vui như vậy? Chẳng lẽ con bé bị ngốc rồi sao?
Nghĩ thế, bà không định cãi cọ nữa mà chỉ kéo Tống Ngọc Lan rời khỏi cửa hàng bách hóa: “Chúng ta đi tới bệnh viện thôi.”
“Hả?” Tống Ngọc Lan ngơ ngác đi theo bà nội ra khỏi cửa hàng.
“Chết thật rồi, Ngọc Lan, cháu không được ngốc đâu, cháu là báu vật của bà mà!” Bà nội vừa lẩm bẩm vừa dẫn cháu đi thẳng đến tiệm thuốc đông y của Liêu Phúc, định mua thuốc cho Tống Ngọc Lan.
Tống Ngọc Lan bối rối kéo tay bà lại: “Bà ơi, bà bị sao thế?”
Thấy khuôn mặt Tống Ngọc Lan bình thường trở lại thì bà nội mới thở phào nhẹ nhõm: “Cháu làm bà sợ muốn chết, người ta mắng cháu mà cháu còn cười được.”
Tống Ngọc Lan dở khóc dở cười, nắm tay bà nội tiếp tục bước tới cửa tiệm Liêu Phúc: “Bà ơi, trong đầu cháu vừa lóe lên một ý tưởng kinh doanh mới, nên cháu mới vui mừng như thế. Còn nhân viên kia nói gì thì mặc kệ họ, có mất mát gì đâu mà phải lo.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play