Tống Ngọc Lan nhíu mày, khó hiểu hỏi: “Chẳng phải ông ta đã có một cô con gái mà ai cũng biết sao?”
Lục Trạch Dân giải thích: “Hồng Khê không chỉ là con gái của Hồng Dũng mà còn là cháu ngoại của nhà họ Diệp. Mặc dù nhà họ Diệp hiện không còn rực rỡ như trước, nhưng giống như người xưa đã nói ‘lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa’. Nhà họ Diệp dù yếu thế nhưng vẫn đủ sức làm Hồng Dũng phải đau đầu. Thế lực của ông ta chỉ mới được xây dựng vài năm, nếu nhà họ Diệp quyết tâm thì cũng đủ để khiến Hồng Dũng lao đao.”
“Vậy so với nhà họ Diệp thì nhà họ Khương đã sụp đổ chẳng khác nào cỏ dại bị người ta mặc sức giẫm đạp.” Chu Thế Văn hít một hơi sâu, cảm thấy m.á.u như dồn lên trán, giận dữ nói: “Hồng Dũng đúng là kẻ tiểu nhân!”
Tống Ngọc Lan bắt đầu suy nghĩ về tình tiết trong sách. Sau khi Khương Nam được Triệu Kiến Quốc cứu, không lâu sau đó Diệp Chiêu Miên đã đưa ra bằng chứng đủ để lật đổ Hồng Dũng, khiến ông ta không thể trở mình.
Liệu có phải chỉ cần cứu được Khương Nam, và nếu để Hồng Dũng không tìm thấy cô ấy thì ông ta sẽ đi theo con đường đã được viết trong sách?
Tay Tống Ngọc Lan khẽ run lên, dường như cô đã tìm thấy điểm mấu chốt để xoay chuyển cục diện.
Làm thế nào để cứu Khương Nam?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT