“Ông ơi, ông khiêm tốn quá rồi, chúng cháu rất thích chữ ông viết mà!” Tống Ngọc Lan nhanh chóng nịnh nọt.
Ông Lục vốn chỉ nói bâng quơ, nhưng nghe xong lời khen của Tống Ngọc Lan thì vô cùng vui sướng, liền cầm bút viết lại một lần nữa bằng lối chữ hành thư thật cẩn thận.
Bà Lục ngồi bên cạnh đang gói bánh bao đỏ, cũng lên tiếng trêu: “Ông ấy cứ như đứa trẻ vậy, được khen một cái là cái đuôi vểnh lên đến tận trời.”
Bà Tống đang chăm chú khắc hoa văn lên bánh bao, cười nói: “Người già rồi cũng như trẻ nhỏ thôi, có khác gì đâu!”
Lễ đính hôn diễn ra đơn giản nhưng trang trọng, chỉ mời một số bạn bè thân thiết của hai gia đình đến làm chứng. Trong khoảnh khắc đặc biệt này, họ cùng nhau viết nên hôn thư, cúi đầu bái tạ trời đất và thần linh.
Với Tống Ngọc Lan, cô có những kế hoạch và lý tưởng riêng. Cô hiểu rõ tầm quan trọng của học vấn, hy vọng có thể hoàn thành việc học đại học trước khi nghĩ đến chuyện kết hôn. Nhưng tình cảm của Lục Trạch Dân đã vượt qua cả ranh giới của sự sống và cái chết, cô sẵn lòng cùng anh bước tiếp quãng đời còn lại.
Đứng ở một góc, Chu Lãng Nguyệt cười trêu: “Xem ra cô bạn Đoạn Giai Giai của em đã hoàn toàn hết cơ hội rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT