“Giờ mẹ đã lớn tuổi rồi, thuộc diện sản phụ cao tuổi, mà bố mẹ cũng cảm thấy không cần thiết phải sinh thêm nữa.” Lưu Xuân chăm chú nhìn Tống Ngọc Lan, tiếp tục nói; “Con có muốn có thêm một em gái không?”
Tống Ngọc Lan lắc đầu. Sinh nhiều con thì mẹ cô sẽ cực khổ, hơn nữa như Lưu Xuân nói, ở tuổi 37 đã được coi là sản phụ cao tuổi, không cần phải đánh đổi cả mạng sống của mẹ chỉ vì một bào thai còn chưa thành hình.
“Thật ra không phải là bố mẹ không muốn. Hôm nay đi kiểm tra, bác sĩ bảo lần mẹ sinh Ngọc Cảnh đã bị tổn thương, dù hai năm qua có phần hồi phục nhưng cũng không nên sinh thêm, vì sẽ tiêu hao rất nhiều dưỡng chất của cơ thể mẹ.”
Lưu Xuân đặt tay lên bụng: “Có lẽ mẹ và đứa bé này không có duyên với nhau.”
“Vậy thì làm phẫu thuật sớm sẽ an toàn hơn, đi Quảng Đông làm phẫu thuật đi, ở đó có điều kiện y tế tốt hơn.” Tống Ngọc Lan đề nghị.
“Thời gian này cửa hàng đang có vài khách hàng cần xử lý, mẹ không đi được. Đợi đến khi nghỉ tết rồi mẹ sẽ đi...” Lưu Xuân chưa nói hết câu đã bị ngắt lời.
Tống Ngọc Lan ôm lấy vai mẹ; “Mẹ, chuyện nấu nướng đâu phải chỉ mình mẹ làm được. Thuê một người giúp việc nấu ăn hết trăm đồng thôi, không có vấn đề gì cả. Nghe con đi, đúng lúc con cũng đang định đi Quảng Đông, con đưa mẹ đi. Làm sớm thì sức khỏe mẹ sẽ hồi phục nhanh hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT