Lục Hà Hoa đỏ mặt khi nghe thấy câu nói cuối cùng của Tào Lãng Nguyệt: “Anh thật là, chúng ta đang nói chuyện nghiêm túc mà sao lại nhắc đến chuyện con cái?”
Tào Lãng Nguyệt kéo chăn phủ kín hai người, vòng tay ôm chặt eo vợ: “Anh lớn hơn em ba tuổi, năm nay anh đã 28 rồi. Lão Trần ở cơ quan cũng bằng tuổi anh mà con trai lớn của cậu ấy đã học lớp một, con gái nhỏ thì đang học mẫu giáo. Em không cảm thấy chúng ta cũng nên tính đến chuyện con cái sao?”
Không đợi Lục Hà Hoa trả lời thì Tào Lãng Nguyệt đã cúi xuống hôn cô ấy. Bầu không khí trong phòng nhanh chóng trở nên ấm áp, và những lo lắng về Tống Ngọc Lan dường như tan biến, nhường chỗ cho những khoảnh khắc ngọt ngào giữa hai vợ chồng.
Khi Tống Ngọc Lan trở về ký túc xá, chỉ có Dương Chiêu Đệ đang giúp Khương Nam xoa bóp chân và thoa thuốc. Những người khác đều không có trong phòng.
“Chân của cậu không cần đến bệnh viện kiểm tra sao?” Tống Ngọc Lan cau mày nhìn mắt cá chân của Khương Nam, nơi có một vết bầm tím to lớn và trông rất đáng sợ.
Khương Nam lắc đầu, giọng kiên định: “Không cần đâu. Y sĩ trong trường đã kiểm tra rồi, không bị tổn thương xương. Chỉ cần thoa thuốc và xoa bóp, khoảng nửa tháng nữa là có thể nhảy nhót lại bình thường. Hôm nay mình còn có thể tự đi học được mà. À, Ngọc Lan, còn Trương Kính thì sao? Thị lực của anh ấy có khá hơn chút nào không?”
Tống Ngọc Lan thở dài: “Tình trạng vẫn như cũ, anh ấy vẫn chỉ thấy một màu trắng xóa. Bác sĩ nói có thể cần phải ở lại viện thêm nửa tháng để theo dõi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play