Khi Lý Trường Doanh nghe thấy Tống Ngọc Lan nói như vậy, trong lòng có chút không vui, nhưng ngoài mặt vẫn không để lộ, chỉ cười và nói: “Đồng chí Tống, chào cô. Thật ngại quá, là tôi hơi hấp tấp. Tôi với đội trưởng Lục là chiến hữu lâu năm, quan hệ rất thân thiết nên cứ nghĩ chúng ta cũng quen biết nhau rồi, không cần phải khách sáo nữa.”
Giọng của Tống Ngọc Lan trở nên mềm mại hơn, cô nhẹ nhàng nhìn Lý Trường Doanh, khiến người ta ngay từ cái nhìn đầu tiên đã cảm nhận được sự dịu dàng của cô.
“Đồng chí à, dù anh với bạn trai tôi là Lục Trạch Dân có thân thiết đến đâu thì cũng phải biết giữ khoảng cách chứ, đúng không?”
Nói xong, Tống Ngọc Lan không để ý đến Lý Trường Doanh nữa, quay sang nhìn Lục Trạch Dân.
Khi cô thấy nụ cười ngày càng rộng trên khóe môi Lục Trạch Dân, không kìm được khẽ cù vào lòng bàn tay anh một cái.
Lục Trạch Dân nắm chặt lấy tay nhỏ của Tống Ngọc Lan, sau đó quay đầu nhìn các binh lính xung quanh đang đứng xem, lớn giọng quát: “Tất cả về ký túc xá nghỉ trưa ngay! Ai mà dám lãng phí thời gian của tôi, buổi chiều sẽ phải chạy thêm 10km!”
Nghe vậy, mọi người nhanh chóng tản đi, không ai dám nán lại lâu thêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT