Tối qua, cô ấy đã gọi điện từ bốt điện thoại gần nhà trọ để báo tin cho gia đình, nói rằng cô ấy sẽ ổn định cuộc sống ở Bắc Kinh. Bố mẹ cô ấy thấy con gái nói rất nghiêm túc, cũng không phản đối, chỉ nói rằng năm sau khi hai người nghỉ hưu sẽ bán nhà rồi chuyển đến Bắc Kinh sống cùng cô ấy.
Lý Anh còn nghe bố mẹ nói chồng cũ của cô ấy sắp tái hôn, nhưng trong lòng cô ấy không còn cảm giác gì nữa.
Mấy người Tống Ngọc Lan thuận lợi quay về Bắc Kinh, hôm sau Tống Ngọc Lan liền đưa hóa đơn đèn cho Thẩm Lượng xem.
Thẩm Lượng đã xem xét kỹ lưỡng tờ đơn hàng, không ngừng gật đầu: “Thương hiệu Lôi Sĩ mấy năm nay phát triển mạnh, chất lượng thậm chí còn tốt hơn nhiều thương hiệu nước ngoài, đặc biệt là dịch vụ bảo hành. Ở Bắc Kinh cũng có cửa hàng bảo hành của Lôi Sĩ, giá lại rẻ hơn gần một nửa so với thị trường ở Bắc Kinh.”
Tống Ngọc Lan nhìn bức tường với màu chủ đạo là màu trắng kem mà cô đã chọn. Kết hợp với chiếc đèn sang trọng thật là hoàn hảo.
Cô còn nhờ Thẩm Lượng tìm người quen làm riêng cho cô bàn ghế và bàn làm việc, đặt cọc trước 1000 đồng.
Vào thập niên 80, hầu hết các bộ bàn ghế đều có màu đỏ thẫm và vàng kim, nhưng Tống Ngọc Lan muốn thứ gì đó khác biệt hơn, với tông màu trắng hoặc trắng kem. Cô yêu cầu trong khu vực làm việc phải lắp một bức tường kính cường lực lớn, giúp khách hàng dễ dàng quan sát quá trình làm bánh, từ đó cảm thấy yên tâm về độ an toàn và vệ sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT