Lục Trạch Dân thả lỏng tay ra mỉm cười nhẹ nhàng, rồi khẽ chạm vào chóp mũi tinh nghịch của Tống Ngọc Lan hai cái: “Ở Bằng Thành có gì cần giúp đỡ thì em cứ tìm Dương Lệnh, đừng ngại phiền cậu ấy. Cậu ấy còn nợ anh và Chu Thế Văn ân tình. Em là bạn gái của anh, cậu ấy giúp em cũng chính là trả nợ cho anh.”
Tống Ngọc Lan gật đầu: “Được.” Dù cô không muốn dựa dẫm vào Lục Trạch Dân, nhưng làm ăn kinh doanh mà có quan hệ thì không bao giờ thừa.
Lục Trạch Dân trầm ngâm một lúc rồi nói thêm: “Cẩn thận thì vẫn hơn. Bằng Thành tuy nhỏ nhưng có người từ khắp nơi đổ về, em phải cẩn trọng.”
“Em biết rồi.” Tống Ngọc Lan rất đồng ý với lời dặn của Lục Trạch Dân. Ở kiếp trước, khi cô từng bước leo lên vị trí quản lý tại một doanh nghiệp lớn thuộc top 500 thế giới thì điều cô luôn tin tưởng là cẩn thận sẽ đi được thuyền vạn năm. Thậm chí, cô còn tự cho rằng mình đã quá thận trọng.
Như với Bạch Tiểu Hải lúc đầu, khi cô nhận ra cậu ta có ý đồ với mình, biết rằng mình không thể đấu lại gia đình cậu ta nên cô đã cố tình giả vờ xấu xí.
Dù cuối cùng cậu ta không nhằm vào cô vì nhan sắc, nhưng nhờ đó mà cô cũng tránh được một tai họa lớn.
Hai người trò chuyện và dành thời gian bên nhau một lúc, đến khi Chu Thế Văn và Dương Lệnh gõ cửa phòng bệnh nhắc nhở: “Anh Lục, đến giờ rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT