Lục Trạch Dân cũng thản nhiên đưa tay véo lại má cô, trong ánh mắt lấp lánh sự tinh nghịch mà chẳng hề che giấu.
Tống Ngọc Lan biết mình lại bị trêu đùa, liền đẩy tay anh ra: “Không thể tùy tiện sờ vào mặt con gái được”
“Nhưng em đã chạm vào mặt anh rồi đấy thôi” Lục Trạch Dân giả vờ uất ức, đôi mắt ướt át chớp chớp nhìn cô.
Tống Ngọc Lan đã quá quen với chiêu trò này của anh. Cô nhanh chóng né sang một bên, mở cửa phòng, quay lại mỉm cười tươi rói: “Thôi nhé, lần sau gặp lại nha, người yêu của em!”
Sau đó, cô như một chú chim nhỏ vui vẻ chạy xuống cầu thang.
Lục Trạch Dân vội vàng đuổi theo, cao giọng dặn dò: “Chạy từ từ thôi, cẩn thận trượt ngã đấy! Chờ em trở về huyện Ngọc Lâm, anh được nghỉ phép sẽ đến thăm em!”
Tiếng của anh và bóng dáng Tống Ngọc Lan đi xa dần tan biến vào không khí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play