“Để bà mang theo hộp giữ nhiệt, lát nữa đem một bát cho Đào Tử uống. Trong nồi còn nấu cháo gà, uống nước xong thì ăn luôn nhé.” Bà nội Tống tất bật lấy hộp giữ nhiệt mới mua từ tủ ra, vốn định chuẩn bị cho hai người đi xa có thể mang theo đồ ăn. Giờ thì lại dùng sớm hơn dự tính.
Tống Ngọc Lan nhìn chằm chằm Lục Trạch Dân vẫn đang giữ nụ cười nhạt nơi khóe miệng. Trông anh lúc này khác hẳn với vẻ lạnh lùng, nghiêm nghị trong khi làm nhiệm vụ.
Bỗng nhiên, cô tò mò muốn biết đâu mới là con người thật của anh?
Lục Trạch Dân nhận ra ánh mắt của Tống Ngọc Lan đang nhìn mình, đôi mắt đào hoa lấp lánh ý cười, môi hơi cong lên, trên đôi môi hồng nhạt còn vương vết nước gừng, dưới ánh đèn trông rất lấp lánh.
“Sao thế?” Anh hỏi với giọng điệu nhẹ nhàng.
Tống Ngọc Lan bất giác nuốt khan một cái, nhanh chóng quay đi chỗ khác.
Có lẽ, sau màn “anh hùng cứu mỹ nhân” tối nay thì cô đã có cảm tình với Lục Trạch Dân hơn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT