Cảnh sát trưởng gật đầu, nhưng vẫn nhìn Lục Trạch Dân với vẻ nghi hoặc, hỏi thẳng: “Cậu quen họ à?”
Lục Trạch Dân trả lời ngắn gọn: “Có.”
Cảnh sát trưởng quay sang Tống Ngọc Lan và Đào Tử, giọng nói nghiêm nghị: “Con đường phía trước đã sạt lở, không thể đi tiếp được. Nếu những kẻ mà các cô nói đang ở đường lớn thì cảnh sát sẽ đảm bảo an toàn cho các cô. Đi theo chúng tôi.”
Nghe vậy, Tống Ngọc Lan gật đầu liên tục, rồi nhìn sang Đào Tử vẫn đang run rẩy.
“Liệu có ai có thể lái xe giúp chúng tôi không? Chúng tôi thực sự sợ hãi quá, tay chân đều run rẩy, không thể lái xe được nữa.” Tống Ngọc Lan hỏi, giọng cô đầy lo lắng.
Cảnh sát trưởng nhìn sang Lục Trạch Dân: “Nếu mấy người có quen biết thì để cậu lái xe đi, ngoài ra để cả Trần Chiếu đi cùng nữa.”
Tống Ngọc Lan và Đào Tử cùng ngồi vào ghế sau, trong khi Lục Trạch Dân ngồi ghế lái và Trần Chiếu ngồi ghế phụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT