Tống Ngọc Lan nghiêm mặt: “Rõ ràng là chúng đã có âm mưu từ trước. Chúng ta bị theo dõi rồi!”
“Giờ phải làm sao?” Mắt Đào Tử lộ rõ nỗi sợ hãi, mồ hôi lạnh túa ra sau lưng. Cô ấy không dám tưởng tượng nếu khi nãy mình là người lái xe thì liệu có thể kịp thời phát hiện ra sự phục kích phía trước không?
Đáp án là gì thì chính Đào Tử cũng biết.
Tống Ngọc Lan nhận thấy tay chân của Đào Tử bắt đầu run lên, liền nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở: “Chúng ta chưa hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm đâu. Cổng Bằng Thành đã đóng rồi, còn con đường nào khác về Quảng Đông không?”
Đào Tử cố gắng ổn định lại bản thân, giọng nói run rẩy, “Ơ... ờ, để chị nghĩ nghĩ...”
Cuối cùng, cô ấy không kìm được nữa mà chảy nước mắt, giọng cũng bắt đầu nghẹn ngào: “Chị... chị thật sự không biết ngoài con đường này ra thì còn con đường nào khác nữa không! Giờ phải làm sao đây?”
Tống Ngọc Lan liền trấn an: “Đừng lo lắng, bình tĩnh lại nào. Em nhớ trên con đường này có hai ngã rẽ. Chúng ta đã đi qua một cái, vậy nên dù con đường còn lại dẫn đến đâu thì chúng ta cũng phải thử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play