Phùng Vận lắc đầu.
Nàng muốn cười, nhưng đôi mắt đã phủ một lớp sương mù.
“Ta có ăn, có uống, có người hầu hạ. Huynh mới phải tự chăm sóc bản thân cho tốt.”
Lời nói chẳng có mấy phần tự tin. Một người đang bị giam cầm, đến tự bảo vệ mình còn không thể, làm sao chăm sóc bản thân? Nhưng Ôn Hành Tố lại mỉm cười ôn hòa, như thể không chịu chút ủy khuất nào.
“Ta rất ổn, Yêu Yêu đừng lo lắng cho huynh trưởng.”
Sự quan tâm không hề che giấu ấy, trong đôi mắt thấu hiểu lòng người, sâu sắc, sắc bén, lặng lẽ truyền đạt đến Phùng Vận, tất cả đều là sự dịu dàng.
Hai người lặng lẽ nhìn nhau, rất lâu không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play