Thuần Vu Diễm tức giận quát lên:
“Dù sao cũng để ta mặc quần áo đã…”
“Không cần đâu.” Phùng Vận mỉm cười, nhàn nhạt nói: “Thuần Vu Thế tử cứ thành thật như vậy, ngược lại khiến ta an tâm hơn.”
Một người quanh năm đeo mặt nạ che giấu khuôn mặt, dĩ nhiên không muốn lộ thân thể trước người khác. Đối với Thuần Vu Diễm, tình cảnh này rơi vào mắt kẻ khác còn khó chịu hơn cả cái chết…
“Phùng thị! Tốt nhất ngươi g.i.ế.t ta đi, nếu không ta…”
“Ngoan ngoãn đi!” Phùng Vận lướt d.a.o găm trong tay, lạnh lùng dặn: “Đừng nhìn ngang ngó dọc, đừng giở trò gì cả…”
Nói xong, nàng liếc nhìn gương mặt hắn` đang như nuốt phải ruồi, rồi mỉm cười dịu dàng:
“Tốc độ của ngươi sẽ không nhanh hơn Ngao Tử của ta đâu. Cho dù d.a.o găm của ta không đủ nhanh, thì móng vuốt của Ngao Tử cũng đủ khiến nửa thân dưới của Thế tử… Ồ, không còn gì nữa.”
Thuần Vu Diễm hít sâu một hơi: “…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT