Tháng 8 thời tiết lạnh vô cùng, đêm tối thành phố S vẫn tấp nập xe cộ qua lại, trong tiểu khu Hoa Thành tầng 2 phòng số 520 trên ghế sofa một thiếu niên tuấn mỹ trên người mặc áo thun S-sthirt trắng đen, chăm chú nhìn quyển sách có ba chữ Sổ Sinh Tử trên tay.
Trước mặt là TV đang phát sóng thời sự giọng nói của phóng viên đang đưa tin và cảnh báo người dân:“ chiều nay có người dân phát hiện có người chết tại XX khu XX, tình trạng người chết là bị rút sạch máu và mất nội tạng cảnh sát nghi ngờ là giết người lấy nội tạng và máu để làm ăn phi pháp,cảnh sát hiện đang đều tra và làm rõ tình hình, cũng xin người dân trước khi ra ngoài hãy khoá cửa cẩn thận và khi ra ngoài hãy đề cao cảnh giác....”
Có thể gây chết như thế này thì chỉ có thể là loại quỷ đó mà thôi, muốn bắt được nó thì có chút phiền phức Phạm An nghỉ thầm.
Từ trên bàn thủy tinh bỗng xuất hiện hạt giấy truyền tin,Phạm An cầm hạt giấy mở ra xem chữ trên giấy được viết ngoằn ngoèo còn có những ký tự khác, xem xong cậu tự lẩm bẩm.
“thật phiền phức”
Vừa chớp mắt Phạm An đang ngồi trên sofa bổng nhiên biến mất thay vào đó Phạm An lại xuất hiện ngay trong rừng, đêm tối cộng thêm gió cây thổi xào xạc tiếng côn trùng kêu làm không khí âm u quỷ dị. Phía trước có tiếng đánh nhau khi lại gần thì có lệ khí ( oán khí lệ quỷ) người kia thì tay cầm lá bùa vàng nhìn thôi cũng biết là thiên sư đang đấu pháp để bắt lệ quỷ kia. Chỉ tiết thiên sư kia đạo hạnh quá yếu không bắt được lệ quỷ ngược lại còn bị nó làm cho bị thương.
Lệ quỷ cười khùng khục đắc ý “chỉ một thiên sư đạo hạnh thấp kém mà muốn bắt ta? Ngươi cũng quá kêu ngạo đi?”
Thiên sư yếu kém nội tâm lại phun tào trong lòng:sư huynh đại nhân ngài mà còn không đến thì sẽ nhặt xác em về thật đấy!!!!!!!!
lệ quỷ vươn móng tay sắt nhọn dài hướng tới cổ ý đồ muốn lấy mạng thiên sư Phạm An định ra tay thì có lá thiên sư phù bay tới đánh văng lệ quỷ ra xa đồng thời cũng cứu thiên sư kia một mạng.
Thu phục lệ quỷ xong Trình Du hướng tới chỗ Phạm An đang đứng.
“cảm ơn vô thường ra tay giúp đỡ”
Phạm An có chút bất ngờ, nhưng vẫn bình thản mà trả lời,“ không cần cảm ơn, ta cũng không giúp gì ”
lời này là lời nói thật cậu chỉ đứng xem mà thôi ngoài ra không có làm gì cả.
Phạm An: “ không biết thiên sư đây có thể giao lệ quỷ này lại cho tôi không?”
Trình Du nhìn tiểu vô thường đứng trước mặt anh, tim không khỏi đập lệch một nhịp, anh vừa nghe tiểu vô thường nói với anh, anh không chút do dự đồng ý ngay.
Trình Du: “được”
Phạm An: này đồng ý cũng quá nhanh đi?
Nhưng dù sao người ta cũng đã đồng ý Phạm An liền trả lời
“ tôi cảm ơn ”