Cố Dạng nghe cô ấy nói như thế thì lộ vẻ xúc động: "Tôi rất khâm phục cô Liễu Miên. Nhưng rất xin lỗi, tôi không thể nào tập trung toàn sức lực và tinh thần lên việc này giống như cô được."
Ánh mắt Liễu Miên hơi trầm, cô ấy nhẹ nhàng gật đầu: "Không sao đâu, tôi có thể hiểu được."
Vốn là cô ấy cũng chỉ ôm tâm lý may mắn mà hỏi Cố Dạng một chút, hiếm lắm mới gặp được một người có năng khiếu như vật, nếu như cô ấy không hỏi thì sẽ luôn canh cánh trong lòng, hối hận rất lâu.
Cố Dạng cũng không còn nhỏ tuổi nữa, có kế hoạch cuộc đời mình cũng là chuyện rất bình thường. Cô ấy sẽ không lấy chuyện kế thừa và phát huy di sản văn hóa phi vật thể ra để làm cái cớ ép buộc Cố Dạng, bảo Cố Dạng phải thay đổi kế hoạch cuộc đời mình.
Liễu Miên chỉ là có chút cảm giác tiếc nuối mà thôi.
"Chỉ có điều tôi bằng lòng cố gắng học càng nhiều hơn về môn kỹ nghệ này, tuyên truyền cho mọi người bên cạnh, góp chút sức hèn vào việc kết thừa và phát huy di sản văn hóa phi vật thể - Độc Trúc Phiêu này.
Liễu Miên sững sờ, cô ấy ngẩng đầu lên thì đối mặt với nụ cười và đôi mắt sáng long lanh của Cố Dạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play