Nhờ có mối quan hệ đó mà thông thường Châu Vũ rất hay quan tâm đến Mạnh Chúc Vy. Ông ấy lịch sự nói: "Tôi cũng chịu, người ta chỉ đích danh muốn Thang Ninh phụ trách dự án này."
Mạnh Chúc Vy dùng bút chọc mạnh xuống bàn: "Chắc chắn là Thang Ninh đã nói gì đó khi tiễn Sở Vũ Phỉ xuống thang máy."
"Thôi nào, chỉ là một dự án thôi mà." Châu Vũ có cả đống việc phải làm, chẳng có thời gian an ủi cảm xúc của cô ta: "Nếu cô muốn làm thì cứ làm cùng cô ấy là được."
"Sao mà được, tôi và cô ta cùng khóa, làm sao tôi có thể làm phụ tá cho cô ta chứ, điều làm tôi thấy tức là bề ngoài cô ta một đằng sau lưng một nẻo, tôi bị vẻ ngoài của cô ta lừa rồi!" Những lời Mạnh Chúc Vy nói ra vẫn khá lịch sự, phần không lịch sự cô ta nuốt vào trong lòng không nói ra.
Điều cô ta nghĩ trong lòng là, người như Thang Ninh có lẽ chỉ dựa vào khuôn mặt trông có vẻ vô hại, thực chất là loại tâm cơ nhất, giả tạo nhất, thích ở sau lưng ngáng chân người khác, rồi lại làm ra vẻ mặt ngây thơ kiểu "Tôi không biết gì cả".
Và Mạnh Chúc Vy ghét nhất chính là những người như vậy.
"Được rồi, đừng cứ xoay quanh chuyện này nữa, về làm việc đi." Châu Vũ hoàn toàn không quan tâm đến những chuyện vớ vẩn này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT