Thang Ninh nhớ ra lúc trước Cố Lê đã lấy cô làm cớ để đi hát ở quán bar, đương nhiên cô không thể để lộ: "À, ừm, em vẫn luôn... Luôn muốn... Hát."
Cố Ngộ thấy cô cứ lắp bắp, trông có vẻ rất căng thẳng, nhân lúc dừng đèn đỏ, anh nghiêng đầu nhìn cô: "Sao thấy tôi là em căng thẳng dữ vậy?"
Thang Ninh vô thức nắm chặt cái túi trong tay, cơ thể hơi dịch sang phía ngược lại với Cố Ngộ một cách không thể nhận ra: "Không có, chỉ là em ít nói chuyện với người lạ thôi."
"Ồ..." Cố Ngộ kéo dài giọng: "Tôi còn tưởng..."
Nói đến đây, đèn đỏ bỗng chuyển xanh, Cố Ngộ nuốt nửa câu sau vào trong.
Anh vốn định hỏi "Tôi còn tưởng các em lén nói xấu tôi”.
May mà đèn xanh xuất hiện kịp thời.
Nếu không suýt nữa đã để lộ chuyện anh nhận ra cô từ trước rồi.
Cố Ngộ giả vờ hắng giọng nói: "Nhưng không ngờ, trước đây chúng ta đã gặp nhau ở công ty, thực ra Cố Lê có nói với tôi là em đến công ty chúng ta làm việc, nhưng tôi không ngờ lại là em."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT