Nói đến đây, đột nhiên Thang Ninh thấy hơi buồn, cổ họng có cảm giác nghẹn ngào, kẹo cũng không ăn được nữa.
Cô đưa cây kẹo đã ăn một nửa cho Cố Ngộ, bảo anh ăn nốt nửa còn lại.
Hai người cứ thế thong thả đi dạo phố cổ, khung cảnh này khiến Thang Ninh nhớ lại một năm trước: "Nói thật, giờ nghĩ lại em thấy rất kỳ quặc, lúc trước chúng ta còn chưa xác nhận quan hệ mà đã qua đêm với nhau rồi.”
"Có gì kỳ quặc đâu." Cố Ngộ nói: "Vì lúc đó anh đã linh cảm được chúng ta sẽ ở bên nhau rồi."
"Thật sao?" Thang Ninh nhẹ nhàng nhướng mày: "Tự tin vậy à?"
"Không nói được, chỉ là có một cảm giác định mệnh vậy đó." Cố Ngộ nhìn cô, ánh mắt đầy tình cảm: "Em không có cảm giác đó sao?"
"Lúc đó thực sự không có." Thang Ninh nhớ lại: "Chủ yếu là vì lúc đó em nghĩ anh có nhiều bạn gái, nên trông anh không nghiêm túc với chuyện tình cảm lắm, thậm chí còn nghi ngờ anh đã làm những việc tương tự với nhiều cô gái khác, em không có cảm giác định mệnh gì cả, ngược lại chỉ nghĩ anh rất biết cách tán tỉnh con gái thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT