Nhưng nhiều câu chuyện đều sẽ đón chào một chữ "Nhưng".
"Nhưng..." Cố Lê kéo dài giọng nói: "Tớ cảm thấy anh ấy dịu dàng chu đáo như vậy, chỉ vì anh ấy đã có nhiều bạn gái, anh ấy đã làm những việc tương tự với nhiều người, chỉ là quen tay mà thôi."
Nghe Cố Lê nói vậy, tim Thang Ninh đột nhiên "Thót" lên, ngón tay cầm cốc đột nhiên dùng lực siết chặt, khiến đầu ngón tay trở nên trắng bệch.
Cố Lê từ từ ngẩng đầu nhìn lên trên, có vẻ như đang nhớ lại: "Trước đây tớ luôn nghĩ, chỉ cần không kết hôn, thì không cần xem nhân phẩm, chỉ là yêu đương thôi mà, không phải người đời có câu, đừng mong cầu vĩnh cửu, chỉ mong cầu những thứ từng có sao. Có thể yêu đương với người mình thích là đủ rồi, ít nhất những kỷ niệm vui vẻ đó là thật. Lúc đầu, tớ cũng ngây thơ nghĩ như vậy, chỉ là tớ không ngờ, chia tay khi vẫn còn yêu, lại là một việc buồn và đau đến vậy."
Cố Lê nói rồi nói, khóe mắt lặng lẽ rơi xuống một giọt nước mắt.
Thang Ninh chưa bao giờ thấy Cố Lê như vậy, trước đây cô cũng từng thấy cô ấy buồn đến muốn khóc vì những lý do khác, nhưng thường là khóc thật to một trận.
Thuộc dạng "Khóc xong sẽ đỡ hơn nhiều" để xả stress.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT