Nhưng Ôn Thư Nghiêu chẳng có chút cảm giác tội lỗi nào. Anh tựa vào lưng ghế sô pha, hơi nghiêng đầu nói: “Em ở trên cũng chẳng có ích gì đâu.”
Anh lơ đãng nhìn quanh căn phòng, nói: “Chưa quen mà.”
“Do anh chưa bao giờ cho em ăn mà.” Đến lúc này Hạ Quất mới nghĩ tới những chuyện vốn đã nên cho qua từ lâu, bắt đầu dùng chiêu trò để “đánh gục” anh, muốn lấp liếm chuyện này.
“Còn phải cho ăn thế nào nữa?” Nhưng có vẻ như anh không dễ bị thuyết phục, anh nhìn về phía cô, nói: “Đừng nghĩ rằng chuyện này đã xong rồi, vẫn chưa kết thúc đâu. Xuống đi.”
“Nhưng hai chuyện này không mâu thuẫn.” Cô ôm lấy cổ anh, cả người dính sát vào tay anh, đồng thời khẽ cọ lưng vào anh một cái: “Sao anh không cho em ăn của anh rồi tính toán với em sau?”
Ôn Thư Nghiêu nhận ra cô thật sự rất giỏi trong việc tính toán cho anh.
Anh liếm môi, nói: “Xuống đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT