“Tôi bỏ qua cho các người, các người đã bao giờ bỏ qua cho tôi chưa?” Hạ Quất quay lại nhìn Kiều Uyển: “Cô dựa vào đâu mà không tìm được Trần Hải Sinh thì đến tìm tôi? Còn chạy đến chỗ làm của tôi, muốn khiến tôi mất mặt. Rốt cuộc ai đẩy cô, trong lòng cô không rõ hả?”
“Xin lỗi.” Kiều Uyển khóc lóc xin lỗi cô: “Sau này bất kể thế nào tôi cũng sẽ không làm phiền cô nữa.”
Hạ Quất nhận ra rằng, mối quan hệ giữa người với người, đôi khi thật sự rất đáng buồn.
Lúc bạn nói chuyện tử tế, mọi người đều nghĩ bạn dễ bị bắt nạt. Lúc họ không thể làm gì bạn nữa, họ lại quay ra cầu xin bạn tha thứ.
Hạ Quất không khỏi liếm môi, bật cười.
Ôn Thư Nghiêu nhận ra sự tự giễu và bối rối của cô, nhẹ nhàng xoa đầu cô. Hạ Quất nhanh chóng lấy lại tinh thần, trở lại vẻ lạnh lùng như trước, nhìn bố mẹ Kiều Uyển, nói: “Quỳ đi, các người nên đến trước mộ mẹ tôi và ông ngoại tôi mà lạy vài cái từ lâu rồi.”
Hạ Quất không bắt họ quỳ với cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT