Buổi chiều, Tống thái thái đã bí mật nói với Phó thái thái nguyên nhân mình sốt ruột tới Thượng Hải. Lúc nói chuyện, bà ấy có oán trách Niên thái thái nói xấu Tiểu Du, Phó thái thái lập tức mắng bà ta. Không ngờ Phó thái thái lại lớn giọng nói lời này ra, Tống thái thái thuật lại lời đồn này còn phải đỏ mặt.
"Bà ta là người không biết giữ mồm giữ miệng, nói hươu nói vượn. Bà đừng để chuyện này trong lòng."
"Sao có thể như vậy được." Phó thái thái nhìn về phía chồng mình: "Đức Khanh, tôi sẽ về cùng Minh Ngọc và Tiểu Du. Lâu lắm rồi tôi không gặp vú nuôi của ông, tôi đi thăm vú nuôi một chút, ông có chịu không?"
"Bà muốn về đánh bài với Niên thái thái thì cứ đi, tôi ngăn cản được bà à? Đừng có mượn chuyện vú nuôi ra làm cái cớ." Phó lão gia vạch trần kế vặt của vợ mình.
Phó thái thái cười hì hì: "Lâu quá không gặp mấy chị em ở dưới quê, nhớ chết đi được."
Phó Gia Thụ ngẩng đầu: "Mẹ, nếu chủ nhật đi thì con sẽ lái xe đưa mọi người về quê, con có thể lái xe liên tục, không cần dừng từng trạm như xe lửa. Chưa hẳn lái xe đã tiết kiệm thời gian, nhưng ít nhiều cũng tự do. Vừa khéo ngày kia Josh đi rồi. Vấn đề của máy dệt cũng gần như được giải quyết. Nhân cơ hội này, con về nhà nghỉ ngơi mấy hôm, đi thăm bà vú với mẹ."
Vận tốc của xe lửa niên đại này tầm bốn mươi cây số, hơn nữa trên đường còn phải dừng ở nhiều trạm, đợi xe lửa cũng là một chuyện phiền toái. Từ Thượng Hải tới Ninh Ba phải đi hai trạm xe lửa, ngoài ra còn phải ngồi thuyền, đổi tới đổi lui rất phiến phức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT