Ta thầm nghĩ, chẳng phải đang ngắm nhìn dung mạo tuấn tú của Phó Cẩm Thư hay sao, nhưng ta sợ nói ra sẽ khiến Phụ hoàng mất mặt, rồi đuổi ta ra khỏi yến tiệc mất.
Ta mỉm cười ngọt ngào: “Thưa Phụ hoàng, nhi thần thấy trâm cài trên tay Tam ca thật đẹp, nên mải ngắm mà lỡ thất thần.”
Trong lòng ta thầm nói: “Tam ca, xin lỗi huynh, ai bảo huynh lại ngồi cùng hướng với hắn chứ. Vì thể diện hoàng gia, đành phải làm phiền huynh vậy.”
Mọi người nghe ta nói xong đều nhìn về phía Tam ca. Huynh ấy đỏ mặt tía tai, đột ngột đứng bật dậy. Có lẽ huynh ấy cũng nhận ra mình đã quá kích động, nên vội chỉnh trang lại cổ áo để che giấu, nhưng lời nói lại lắp bắp, chẳng thành câu: “À... không phải... không... không có...” Rồi huynh ấy lại trừng mắt nhìn ta, vẻ mặt bực bội.
Chắc chắn có chuyện gì đó!
Ta vội vàng chắp tay, nhìn huynh ấy với ánh mắt van nài.
Thái tử đại ca thì tỏ vẻ tò mò, còn Nhị ca vẫn giữ vẻ mặt thờ ơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play