Cái tên Vân Song đột nhiên được phát ra từ miệng Khương Lê khiến mọi người có hơi ngạc nhiên.
Vân Song đang đứng trong đám đông bỗng dưng bị điểm tên, khi nghe rõ Khương Lê nói gì, suy nghĩ đầu tiên của nàng ta là phải nhìn sắc mặt của Quý Thục Nhiên.
Đứng trong đám đông, Vân Song vẫn có thể cảm giác được Quý Thục Nhiên đang nhìn chằm chằm nàng ta bằng ánh mắt như nhìn một người chết.
Nàng ta muốn lắc đầu phủ nhận theo bản năng nhưng Khương Lê lại quay sang cảm kích nhìn nàng ta, dường như rất thưởng thức nói: “Trước đây Vân Song đã nhắc nhở ta phải đề phòng Hương Xảo, lúc đó ta còn không tin. Bây giờ nghĩ lại xem ra là ta đã quá tự phụ rồi, đa tạ Vân Song.” Rồi lại quay sang nói với Quý Thục Nhiên: “Mặc dù mẫu thân đã nhìn nhầm Hương Xảo nhưng người cũng đã đưa Vân Song tới bên ta, Khương Lê cảm tạ mẫu thân đã khổ tâm.”
Quý Thục Nhiên cố nặn ra một nụ cười, cảm xúc hiện tại trong lòng bà ta là gì không ai hay.
Lúc này Vân Song muốn nói gì cũng đã chậm rồi, huống hồ trước mặt chư vị tân khách nàng ta cũng không thể nào phản bác lại lời này được. Hương Xảo quả thật đã giấu kỹ đồ trang sức hồng ngọc đi nhưng Vân Song vẫn luôn bám theo nàng ta đã moi đồ trang sức ra rồi lén đặt nó ở trong phòng Hương Xảo.
Người ở trên thế gian này, hầu hết đều có sự chênh lệch. Nàng và Hương Xảo đều là tai mắt Quý Thục Nhiên đặt cạnh Khương Lê, nhưng Hương Xảo chỉ cần hé miệng đã được Khương Lê ban thưởng rất nhiều. Những phần thưởng kia có lẽ nàng ta hầu hạ Quý Thục Nhiên chừng mười năm cũng chưa chắc có thể đạt được nhiều đến vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT