Lần này giấc ngủ của họ rất sâu.
Khi tỉnh dậy Quý Thính vẫn còn buồn ngủ chưa tỉnh táo lắm, vô thức cầm điện thoại lên nhìn đồng hồ, đã hơn tám giờ vẫn còn sớm, để điện thoại xuống định ngủ tiếp một lúc vì trong chăn rất thoải mái. Cô lại đưa tay xuống dưới chăn nắm lấy cổ tay anh, có thể cảm nhận được hơi thở của anh phả vào cổ mình, cô nhắm mắt lại muốn ngủ.
Sau đó nhớ ra điều gì đó, cô kéo cổ tay anh: “Hôm nay anh không phải đi làm sao? Đã hơn tám giờ rồi.”
Đàm Vũ Trình tỉnh lại một chút, lười biếng vùi đầu vào cổ cô, trầm giọng nói: “Hôm nay là thứ bảy.”
Anh vẫn buồn ngủ, nói xong lại chìm vào giấc ngủ.
Quý Thính mới kịp phản ứng: “Thứ bảy?”
Trước đây vào thứ bảy và chủ nhật Diên Tục đều được nghỉ, nhưng từ nửa cuối năm ngoái khi Phó Diên không thể đến công ty, Đàm Vũ Trình gần như không có ngày nghỉ. Cô cười nói: “Cuối cùng anh cũng có ngày nghỉ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play